BẢO TỒN CÁC KHÔNG GIAN THƯỢNG THÀNH VÀ EO BẦU THUỘC KINH THÀNH HUẾ TRÊN QUAN ĐIỂM BẢO TỒN THÍCH NGHI
Phan Xuân Diệu, Võ Ngọc Đức
Bảo tồn di sản văn hóa là lĩnh vực rộng lớn, hàm chứa nhiều quan điểm, lý luận cũng như cách tiếp cận khác nhau. Trong đó, bảo tồn các di sản kiến trúc không ngoại lệ, mỗi định hướng và giải pháp khác nhau mang lại kết quả khác nhau đối với từng di sản ở mỗi không gian và thời gian cụ thể. Việc tiếp cận, nghiên cứu, phân tích, đề xuất hướng ứng xử phù hợp đối với mỗi di sản có vai trò rất quan trọng. Khái niệm “bảo tồn thích nghi” đã được các học giả người Mỹ và Châu Âu vận dụng vào công tác bảo tồn các công trình di sản trên thế giới. Cùng góc nhìn này, bài viết đề xuất quan điểm, nguyên tắc và cách tiếp cận cho việc bảo tồn các không gian Thượng thành và Eo Bầu thuộc Kinh thành Huế trên quan điểm bảo tồn thích nghi, từ đó đề xuất các định hướng tổng thể trong công tác bảo tồn và phát huy giá trị Kinh thành Huế.